NGƯỜI ĐÀN ÔNG *** - VÕ THỊ HẢO
- Mai tôi lấy chồng, Rân ạ!
Nàng cúi nhìn hắn lọt thỏm trong chiếc xe lăn tay. Khóe mắt màu biển tối mà nàng rọi xuống hắn chan chứa vẻ âu yếm cười cợt của cô chủ đỏng đảnh đang nhìn xuống chú cún nhỏ.
Mắt hắn vụt đỏ ngoằm lên làm xấu khuôn mặt tuấn tú với khóe miệng vuông. Tay hắn bấu vào thành xe, run rẩy cố đứng dậy. Nhưng đôi chân bé xíu như chân trẻ con ba tuổi cứ chảy xuôi vô dụng trên sàn xe. Hắn ngước nhìn nàng với những tia mắt có góc.
Nàng càng nghiêng xuống thấp hơn, đến độ có thể nhấc bổng được hắn ra khỏi lòng chiếc xe lăn nhỏ bé. Nàng ngồi xuống và đặt hắn lên đùi, mặc cho hắn cứ vùng vằng giãy giụa. Hai tay hắn dụi về phía trước như đôi càng cua tuyệt vọng cố đẩy nàng ra.
Nàng đặt hắn lên đùi như bế một đứa trẻ. Một đứa trẻ ba mươi hai tuổi có khuôn mặt đàn ông tuyệt đẹp như mặt lực sĩ ném đĩa. Khuôn mặt ấy được gắn trên chiếc cổ và đôi vai của một đứa trẻ tám tuổi. Thân mình ấy kết thúc không có hậu bằng đôi chân của bé ba tuổi trắng muốt chảy thông.